Thư viện Quốc gia Braxin nằm ở quảng trường Cinelandia – trung tâm Rio De Janeiro – thành phố thủ đô của Braxin, là nơi lưu giữ nhiều di sản thư mục và tài liệu về Braxin. Thư viện kết hợp với Bảo tàng Mỹ thuật Quốc gia và Nhà hát Thành phố tạo thành một quần thể kiến trúc và văn hóa có giá trị lớn.
Toàn cảnh Thư viện Quốc gia Braxin tại Rio De Janeiro
Thư viện Quốc gia Braxin là thư viện lớn nhất ở Mỹ Latinh và lớn thứ 7 trên thế giới. Thư viện đã tổ chức các khóa học khoa học thư viện đầu tiên ở Mỹ Latinh và các nhân viên của nó đã dẫn đầu việc hiện đại hóa các dịch vụ thư viện, bao gồm cả việc phát triển cơ sở dữ liệu trực tuyến.
Lối vào cổng chính Thư viện Quốc gia Braxin
Lịch sử của Thư viện Quốc gia bắt đầu vào ngày 1 tháng 11 năm 1755, khi Lisbon bị một trận động đất dữ dội. Thư viện Hoàng gia được coi là một trong những thư viện quan trọng nhất ở Châu Âu thời bấy giờ. Sự mất mát không thể bù đắp này đối với người Bồ Đào Nha là động lực để chuyển nhiều tài liệu của nó sang Brazil.
Bên trong Thư viện Quốc gia Braxin
Bộ sưu tập được thực hiện trong ba giai đoạn, lần đầu tiên vào năm 1810 và hai lần vào năm 1811. Ban đầu, thư viện gồm 60.000 cuốn sách được phục vụ trong các phòng trên lầu của Bệnh viện Dòng Ba Carmel (theo điều lệ ngày 27 tháng 7 năm 1810), nằm ở con phố cổ Carmel gần Cung điện Hoàng gia. Tuy nhiên, cơ sở vật chất được coi là không đầy đủ và cũng có khả năng gây nguy hiểm cho bộ sưu tập có giá trị. Vì vậy, vào ngày 29 tháng 10 năm 1810 - ngày được ấn định cho việc thành lập chính thức Thư viện Quốc gia, Hoàng tử Nhiếp chính John (sau này là Vua John VI của Bồ Đào Nha, Brazil và Algarves ) đã ban hành một sắc lệnh quy định rằng một thư viện hoàng gia phải được thành lập từ các quỹ trong khối tài sản hoàng gia.
Được chính thức thành lập, thư viện tiếp tục có sự mở rộng đáng kể thông qua việc mua, quyên góp và "nộp lưu chiểu", nghĩa là, bằng cách bắt buộc phải nộp một bản sao của tất cả các tài liệu được in tại các nhà in của Bồ Đào Nha (Theo nghị định ngày 12 tháng 9 năm 1805) và trong Xưởng in Hoàng gia. Luật về nộp lưu chiểu này đã được cải thiện trong nhiều năm và đỉnh điểm là Nghị định số 1.825 ngày 20 tháng 12 năm 1907, thường được gọi là Nghị định về nộp lưu chiểu, hiện vẫn còn hiệu lực.
Năm 1858, Thư viện được chuyển đến đường Passeio, số 60, ở quảng trường Lapa, và được lắp đặt trong tòa nhà nhằm mục đích bảo quản bộ sưu tập của nó tốt hơn. Khi bộ sưu tập của nó tiếp tục phát triển với các khoản quyên góp, mua lại và thông qua các khoản nộp lưu chiểu, mua các bộ sưu tập nghệ thuật quý hiếm tại các cuộc đấu giá và tại các hiệu sách trên khắp thế giới, cần thiết phải xây dựng một tòa nhà mới để đáp ứng với nhu cầu thực tế.
Bên trong Thư viện Quốc gia Braxin
Năm 1907, Nghị định số 1825 của Tổng thống quy định trách nhiệm của tất cả các nhà xuất bản là phải gửi nộp bản sao của mỗi ấn phẩm đến Thư viện quốc gia. Đến năm 2004, Nghị định này đã bị bãi bỏ bởi Luật Quốc hội số 10994, nhưng vẫn giữ nguyên nhiệm vụ nộp lưu chiểu và cập nhật thêm các điều khoản của nó.
Điều 1 của Luật Quốc hội số 10994 chỉ rõ rằng mục đích của nộp lưu chiểu là "đảm bảo việc đăng ký và lưu giữ sản phẩm trí tuệ quốc gia, cho phép kiểm soát, phát triển và truyền bá thư tịch Braxin hiện tại cũng như bảo vệ và bảo tồn ngôn ngữ và văn hóa dân tộc."
Tủ sách trưng bày trong Thư viện Quốc gia Braxin
Trong số các bộ sưu tập quan trọng của Thư viện Quốc gia Brazil có bộ sưu tập ảnh Teresa Cristina Maria, bao gồm 21.742 bức ảnh có niên đại từ thế kỷ XIX. Những bức ảnh này đã được Hoàng đế Pedro II để lại cho Thư viện vào năm 1891. Bộ sưu tập này đã được ghi vào Bộ nhớ Sổ đăng ký Chương trình Thế giới của UNESCO vào năm 2003 nhằm công nhận tầm quan trọng mang tính thế giới và giá trị nổi bật của nó. Trong đó còn có những hình ảnh liên quan đến lịch sử và con người Brazil từ thế kỷ 19, bao gồm cả những bức ảnh của Moritz Lamberg và những bức ảnh từ Châu Phi, Bắc Mỹ và Châu Âu.
Tòa nhà mới Thư viện Quốc gia tại Brasília, quận Federal, Braxin năm 2018
Hoàng Mai
(Theo NLB)